Bài viết tập trung tìm hiểu tinh thần sinh thái qua yếu tố nhạc tính trong thơ thiếu nhi Việt Nam từ năm 1986 đến nay. Phân tích này sử dụng khung lí thuyết phê bình sinh thái, dựa trên hai hướng tiếp cận chính: Sinh thái tự nhiên và sinh thái nhân văn. Thông qua các yếu tố nhạc tính như vần điệu, nhịp điệu, âm điệu, các bài thơ thiếu nhi không chỉ tái hiện vẻ đẹp thiên nhiên một cách sinh động mà còn khơi gợi ý thức bảo vệ môi trường, truyền tải các giá trị nhân văn sâu sắc. Nhạc tính giúp trẻ em dễ dàng tiếp nhận các thông điệp về mối quan hệ hài hòa giữa con người và tự nhiên, đồng thời khuyến khích những hành động tích cực trong việc giữ gìn môi trường sống. Những ghi nhận thu được cho thấy vai trò của nhạc tính trong thơ thiếu nhi, góp phần nuôi dưỡng tình yêu thiên nhiên, hình thành trách nhiệm với cộng đồng ở thế hệ trẻ. Từ đây, các giá trị sinh thái được lan tỏa một cách bền vững.
Phát triển chương trình nhà trường là nhiệm vụ trọng tâm của cả hệ thống giáo dục nhằm vận hành hiệu quả chương trình giáo dục trong điều kiện sư phạm cụ thể. Vận dụng dạy học tích hợp vào phát triển chương trình nhà trường là hướng đi phù hợp, khả thi, nhằm tối ưu hóa thời lượng dạy học và đảm bảo tính hệ thống của nội dung giáo dục. Từ việc khảo sát Chương trình Giáo dục phổ thông môn Ngữ văn và Chương trình Hoạt động trải nghiệm, hướng nghiệp lớp 10, bài viết chỉ ra tiềm năng tích hợp hai chương trình này, trên cơ sở đó đề xuất khái niệm tích hợp song song. Để thực hiện hướng tích hợp này, bài báo đề xuất ba cách thức, bao gồm: 1) Lồng mục tiêu Hoạt động trải nghiệm, hướng nghiệp vào mục tiêu dạy học trong môn Ngữ văn; 2) Thiết kế nội dung dạy học Ngữ văn gắn với các nội dung của Hoạt động trải nghiệm, hướng nghiệp; 3) Sử dụng Hoạt động trải nghiệm, hướng nghiệp để triển khai các hoạt động trải nghiệm đọc, viết, nói và nghe trong môn Ngữ văn. Cuối cùng, bài viết đưa ra những định hướng và ví dụ cụ thể nhằm thực hiện đánh giá song song cũng như nhấn mạnh các khuyến nghị khi thực hiện hướng tích hợp này.